Một sáng mùa hè, Bao Chửng đang ngồi trong thư phòng đọc nốt cuốn Tả truyện thì Công Tôn Sách bước vào thông báo có người đánh trống báo án. Bao Chửng xếp sách lại, mặc quan phục và bước vội ra công đường.
-Uy vũ!- các công sai đồng thanh khi thấy Bao Chửng thăng đường.
Quỳ bên dưới là hai nam, một nữ. Công Tôn Sách trình lên tờ cáo trạng. Bao Chửng liếc vội tờ giấy ấy.
Người đưa cáo trạng là Trương thị. Cách đây 7 ngày, chồng Trương thị là Trương Tam hẹn cùng bạn là Đào Bảo và chủ thuyền là Lý Lập đi Dương Châu buôn tơ lụa. Ba người hẹn gặp nhau ở bến thuyền. Trương Tam do không biết mặt Lý Lập nên lại hẹn cùng Đào Bảo cuối canh năm gặp nhau ở Thập lý đình. Đào Bảo đến muộn, không thấy Trương Tam, nghĩ là anh ta đã đi trước rồi nên cũng vội ra bến thuyền. Đến nơi thì trời đã sáng, Trương Tam không có ở đó và Lý Lập thì vẫn còn đang ngủ. Đào Bảo gọi Lý Lập dậy. Hai người đợi đến xế trưa không thấy Trương Tam, bèn đến nhà để tìm. Trương thị ra mở cửa, nói rằng chồng mình đã đi từ giữa canh năm. Cả ba bèn cùng nhau đi tìm mấy ngày mà không có tin tức gì nên đến phủ Khai Phong để báo án.
Bao Chửng chau mày, rất có thể một trong ba người đã khai không đúng sự thật. Bao Chửng quyết định hỏi Trương thị trước:
-Phu quân ngươi đi từ lúc giữa canh năm, có ai làm chứng không?
Trương thị nói:
-Có hai người phường săn là Lý Ất và Lý Bính làm chứng. Mỗi sáng họ đều dậy sớm. Sáng nay khi phu quân ra khỏi nhà, họ còn hỏi phu quân tôi là: “Tam quan nhân đi đâu mà sớm vậy?”. Phu quân tôi mới nói với họ là chàng đem 500 lượng bạc cùng bạn đi buôn ở Dương Châu, nên phải dậy sớm để đi cho kịp thuyền.
-Sau khi phu quân đi rồi, ngươi có ra ngoài không?
-Thiếp ở nhà dọn dẹp, mãi đến xế trưa thì có hai người đến gọi cửa, bảo là “Tam nương tử! Tam nương tử!”. Tôi mới chạy ra xem.
Bao Chửng lại hỏi:
-Có ai làm chứng rằng ngươi không hề ra khỏi nhà.
Trương thị lắc đầu. Bao Chửng lại quay sang hỏi Đào Bảo:
-Lúc ngươi đến Thập lý đình là lúc nào?
Đào Bảo đáp:
-Tiểu nhân dậy muộn, khi ấy đã là sau canh năm được một khắc. Từ nhà tiểu nhân đến Thập lý đình đi bộ phải mất hai khắc nữa.
-Nhà ngươi đến muộn, có ai làm chứng?
Đào Bảo nói:
-Gần nhà tiểu nhân có chợ buôn ngựa. Thị giám (chức quan coi chợ) ở đó là Đổng Bình có thể làm chứng. Lúc tôi đi qua, hắn có hỏi thăm tôi.
Bao Chửng lại quay sang hỏi Lý Lập:
-Ngươi ngủ ở bến thuyền, có ai làm chứng không?
Lý Lập nói:
-Tại hạ nằm trong khoang thuyền, chắc không ai có thể làm chứng.
Bao Chửng lại hỏi Trương thị:
-Từ nhà ngươi đến Thập lý đình mất bao lâu?
Trương thị nói:
-Khoảng 1 khắc.
Lại hỏi Lý Lập:
-Khi đến nhà Trương Tam thì ai là người gọi cửa?
Lý Lập nói:
-Là tiểu nhân, vì hôm đó Đào Bảo nói mình bị đau cổ họng, không thể nói to được nên tiểu nhân gọi giùm.
Bao Chửng ngẫm nghĩ một hồi, liền gọi Phan Giang thử Tưởng Bình đến dặn dò mấy câu. Lát sau, Tưởng Bình trở lại. Bao Chửng liền phán:
-Ta đã biết chân tướng của sự việc này rồi. Hung thủ mau tự thú để được khoan hồng.
Theo bạn, ai là hung thủ?