Ở đây tai vách mạch rừng
Phê bình thủ trưởng coi chừng… giảm biên
Ấm ức cũng cố gắng… im
Chớ mà thẳng thắn là phiền đó nghe!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Cớ sao công sở mà người vắng tanh
Trời rằng việc bận ” họp hành”
Nên công sở mới vắng tanh thế này
Ra giêng tháng rộng, ngày dài
Anh em họp mặt… lai rai suốt tuần
Ra đường sợ nhất công nông
Đi làm sợ nhất sếp không nói gì
Nhủ thầm mình đã bị… đì
Sếp im như thế thôi thì… rút lui
Người ta đi cấy lấy công
Tôi làm công chức chỉ mong nhận tiền
mong cho giá cả nó hiền
Đừng như hổ dữ là ‘phiền” nồi cơm.