Bệnh nói nhiều

vợ

Vắng bà, tôi sướng bao nhiêu!
“Cái loa di động” nhiều chiều nhột tai
Bữa nào bà cũng phát hoài
Toàn là chuyện của người ngoài… Than ôi!

Thương thay cho cái thân tôi
Bao lần tôi muốn rã rời óc luôn.
Hình như bà chẳng biết… buồn!
Nói cười, cười nói, cứ luôn cái mồm.

Suốt ngày bà cứ om sòm
Nồi, niêu, xoong, chảo, rương, hòm… bà khua
Khuyên bà, bà chẳng chịu thua
Bà thời nói lại nghe thừa lỗ tai

Người đâu hễ nói, nói dai
Cứ như hàng cá ở ngoài chợ phiên.
Giá như bà vắng triền miên
Ở nhà tôi chắc bớt điên vì… ồn!

Teghe.com(sưu tầm)

Cùng chuyên mục