(Hieuhoc.-Hieuhoc.com) Tất cả những gì bạn thực sự phải làm là mở ra khả năng để khoảng trống xuất hiện và bắt đầu tìm kiếm nó. Bạn làm điều này bởi vì trong những khoảng trống đó có sự khôn ngoan sáng suốt.
Nếu ngay bây giờ bạn đang nói một câu, sau đó đến câu khác, bạn có thể chú ý đển khoảng dừng ít ỏi giữa các câu. Nó có thể chỉ là một phần nghìn giây. Nhỏ hơn nữa, đó là khoảng cách giữa những suy nghĩ rời rạc. Những khoảng trống nhỏ xíu như vậy thường là chìa khoá để ra “xa lộ” thay vì vào “hẻm cụt”.
Bạn có bao giờ phải quyết định hay làm điều gì đó nhưng sau đó vào phút cuối bạn lại quyết định ngược lại chưa? Nếu có, bạn đã từng trải qua khoảng trống giữa những suy nghĩ. Có một khoảnh khắc dành cho khoảng trống này, một khoảnh khắc lặng lẽ, cho phép bạn nhìn thấy ngã ba đường. Trong tích tắc, bạn đã nhìn ra ý tưởng khác, hoặc hiểu ra hoặc thay đổi thái độ. Bạn đã nhận ra bạn có thể đổi qua hướng mới. Nếu bạn cứ thẳng tiến đều đều trong suy nghĩ, hoàn toàn không hề có khoảng trống nào giữa những ý nghĩ thì rất khó sang số hay nhìn ra con đường khác. Nhưng chỉ với một khoảng trống nhỏ nhoi, bạn đã có khả năng nhìn thấy những điều kỳ thú.
Bạn hãy tập cho mình một thói quen thường xuyên tự hỏi rằng: “Nội tâm của tôi đang như thế nào? Ý nghĩ/ cảm xúc gì đang có mặt ở trong tôi lúc này?”. Câu hỏi này sẽ giúp bạn đi đúng đường. Nên nhớ là chỉ quan sát thôi, đừng phân tích gì cả. Cứ lắng lòng và chú tâm vào bên trong, cảm nhận năng lực của những ý nghĩ/cảm xúc đang hiện diện ở trong bạn. Nếu ngay trong lúc này mà bạn không có một ý nghĩ/cảm xúc nào hết, thì bạn hãy chú tâm thật sâu vào nguồn sinh lực ở bên trong cơ thể bạn. Lúc đó bỗng nhiên có sự vắng bóng đột ngột của các ý tưởng, vắng luôn những cảm xúc tiêu cực vẫn thường có mặt ở trong bạn. Nó làm chậm lại và dừng hẳn những suy nghĩ lung tung và đó là khoảng trống giữa những suy nghĩ, một khoảnh khắc lặng lẽ, khoảnh khắc sáng suốt.
Như khi có người phê bình, tôi bắt đầu cảm thấy buồn bực và suy nghĩ tự ti. Sau đó, chỉ khi tôi sắp sửa xúc phạm lại người đó tôi mới thấy tôi còn có một chọn lựa, thay vì trả đũa, đơn giản là tôi sẽ lờ đi. Đó là khoảnh khắc sáng suốt.
Có mấy anh bạn trẻ kể với tôi câu chuyện họ đã sắp sửa bị lôi kéo theo đám đông và tham gia vào những chuyện mà thật lòng họ thấy sai trái. Khi gọi điện thoại cho một người bạn bàn về địa điểm và thời gian thì ngay trước khi họ đồng ý, họ đã suy nghĩ lại và nói “Xin lỗi, tôi không thể làm thế được”.
Để thấy lợi ích của khoảng trống giữa các ý nghĩ, bạn không phải làm gì ngoài những việc bạn đã đang làm. Tất cả những gì bạn thực sự phải làm là mở ra khả năng để khoảng trống xuất hiện và bắt đầu tìm kiếm nó. Bạn làm điều này bởi vì trong những khoảng trống đó có sự khôn ngoan sáng suốt.
Hãy tập có một khoảng nghỉ giữa những hoạt động, hài lòng với một chút khoảng trống và một chút tĩnh lặng. Nếu bạn có thể học cách ngồi lặng lẽ vài phút một lần, bạn sẽ không chỉ thấy hạnh phúc hơn mà còn thực sự yêu thích hơn những gì bạn đã tốn thời giờ thực hiện. Bạn sẽ cảm thấy khuây khoả như là vừa vượt chướng ngại vật.
Đăng Khoa (Hieuhoc-Hieuhoc.com)
Sách tham khảo:
–Đi tìm điều huyền bí (Osho)
–99 điều không đáng bận tâm (Thu Nhi)