(hieuhoc_hieuhoc.com) Nếu trường Đại học không có khoảng trống dành cho bạn thì cuộc sống vẫn luôn dành cho bạn một chổ đứng – chỗ đứng của sự thành công!
(*) Con đường học hành của Canvin luôn đầy rẫy những thất bại và chông gai. Khi Canvin còn học trung học, thầy hiệu trưởng đã nói với mẹ của cậu ấy: “Có lẽ Canvin không thích hợp với chuyện học hành, khả năng tiếp thu của cậu ấy kém đến nỗi người khác không thể nào chấp nhận được. Thậm chí cậu ấy còn không biết cách làm toán với những con số có 2 chữ số trở lên”. Nghe những lời nói của thầy hiệu trưởng, mẹ cậu ấy rất buồn.
Để an ủi mẹ, Canvin rất nỗ lực học tập, nhưng kết quả chẳng mấy khả quan. Một hôm, khi đi ngang qua một siêu thị đang sửa chữa, Canvin thấy một nghệ nhân đang đứng trước cửa siêu thị điêu khắc một tác phẩm nghệ thuật. Canvin cảm thấy rất hứng thú, vội đến gần, tò mò quan sát. Không lâu sau, mẹ cậu ấy phát hiện, chỉ cần nhìn thấy bất cứ một vật liệu nào, kể cả gỗ đá, Canvin đều ngắm nghía tỉ mỉ và cẩn thận, rồi miệt mài đục đẽo, chạm khắc theo ý của mình cho đến khi cậu ấy cảm thấy hài lòng. Mẹ cậu rất lo, bà không muốn con trai mình mải chơi mà quên chuyện học. Còn cậu bé Canvin vẫn phải nghe theo lời mẹ tiếp tục học tập. Mặt khác, cậu cũng không từ bỏ sở thích của mình, lúc nào cậu ấy cũng muốn làm tốt hơn nữa. Cuối cùng, Canvin đã làm mẹ hoàn toàn thất vọng: cậu không vào được một trường đại học nào, đến những trường bình thường ở địa phương cũng từ chối cậu. Bà mẹ nói với Canvin: “Con hãy đi theo con đường riêng của mình. Con cũng đã lớn khôn rồi, vì thế, con phải tự chịu trách nhiệm với bản thân”.
Nghe mẹ nói thế, Canvin biết rằng trong mắt mẹ, cậu là một kẻ thất bại hoàn toàn. Cậu cảm thấy rất buồn. Cuối cùng, Canvin quyết định rời bỏ quê nhà đi nơi khác lập nghiệp.
oOo
Nhiều năm sau đó, để tưởng nhớ một người nổi tiếng, chính quyền thành phố quyết định cho tạc bức tượng nhân vật nổi tiếng này để đặt ở quảng trường trung tâm thành phố. Các nhà điêu khắc thi nhau đưa ra tác phẩm dự thi của mình, hy vọng tên tuổi của mình có thể gắn liền với tên tuổi của nhân vật nổi tiếng đó, đây sẽ là một niềm vinh dự và cơ hội hiếm có. Cuối cùng, tác phẩm của một nhà điêu khắc đến từ một nơi xa đã được chính quyền thành phố và các chuyên gia chấp nhận. Trong lễ khai mạc, nhà điêu khắc này nói: “Tôi muốn đem vinh dự này tặng cho mẹ tôi. Bởi vì, lúc đi học, tôi không đạt được những thành công mà mẹ mong đợi, ngược lại, những thất bại của tôi luôn làm cho mẹ buồn rầu và thất vọng. Bây giờ, tôi muốn nói với mẹ rằng, trường đại học không có khoảng trống dành cho tôi, nhưng cuộc sống luôn dành cho tôi một chỗ đứng – chỗ đứng của sự thành công. Điều tôi muốn nói với mẹ là, từ ngày hôm nay, tôi sẽ không để mẹ thất vọng một lần nữa”.
oOo
Những lựa chọn của bạn ngày hôm qua tác động đến thành công của bạn ngày hôm nay, và chính những lựa chọn của bạn ngày hôm nay sẽ lại tác động đến sự thành tựu của bạn ở ngày mai – (Keith D. Harrell). Nếu trường Đại học không có khoảng trống dành cho bạn thì cuộc sống vẫn luôn dành cho bạn một chỗ đứng của sự thành công! Chọn cho mình một chỗ đứng có thể làm cho sở trường của mình được phát huy tốt nhất, để từ đó tạo dựng nên một cuộc sống sinh động và tràn đầy sức sống. Một số người băn khoăn: “Khả năng nào của mình có đất dụng võ?” Những người khác lại trăn trở: “Ta sẽ dùng khả năng có được như thế nào đây?” Thế còn bạn suy nghĩ xem khả năng thật sự của mình là gì? – Hãy tận dụng nó.
Chúc bạn thành công. Nhã Trang (hieuhoc_hieuhoc.com)
(*) Theo: Rèn kỹ năng sống (NXB Văn hóa thông tin)