Năm năm trước, James Trafalgar kinh doanh cửa hàng mua bán nông cụ nhỏ. Anh trải qua cuộc sống bình thường, an nhàn nhưng không có lý tưởng. Ngôi nhà của anh rất bé và anh cũng không có tiền để mua những thứ anh cần. Vợ của Trafalgar không than vãn một lời, cô biết an phận.
Nhưng hôm nay, tất cả đều đã thay đổi. Trafalgar đã có một ngôi nhà mới khang trang trên mảnh đất 2 mẫu Anh. Anh và vợ không còn phải lo lắng liệu có thể cho con vào học tại một trường đại học danh tiếng nổi không, vợ anh cũng không cảm thấy “có lỗi” khi dùng tiền mua quần áo. Mùa hè thì cả nhà đi châu Âu. Trafalgar đã trải qua một cuộc sống đích thực.
Trafalgar nói: “Tất cả những điều này xảy ra là vì tôi đã vận dụng sức mạnh của lòng tin. Năm năm về trước, tôi nghe nói ở Detroit có công việc kinh doanh nông cụ, lúc đó tôi vẫn còn sống ở Cleveland. Tôi quyết định thử, hy vọng có thể kiếm được ít tiền. Tôi đến Detroit vào buổi sáng sớm ngày chủ nhật, nhưng phải đợi đến thứ hai công ty tôi cần liên hệ mới làm việc. Ăn tối xong, tôi ngồi trong khách sạn trầm tư suy nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy mình thật đáng ghét. “Điều này rốt cuộc là tại sao?” – Tôi tự hỏi mình – “Thất bại sao luôn thuộc phần tôi?”.
Trafalgar không biết ngày hôm đó cái gì xui khiến anh làm điều này: Anh lấy một tờ giấy viết thư của khác sạn, viết tên những người anh quen biết mà trong những năm gần đây vượt xa anh, họ đã đạt được nhiều thành công trong công việc. Trong số đó có hai người chủ nông trại nhà kế bên, bây giờ đã dọn sang một khu vực khác tốt hơn. Hai người khác mà Trafalgar đã từng làm việc cho họ, một người sau này trở thành em rể của anh.
Trafalgar tự hỏi chính mình: Ưu thế của năm người bạn này là gì? Anh so sánh trí tuệ và năng lực của mình với họ, nhận thấy họ hoàn toàn không thông minh hơn anh. Nền giáo dục họ được tiếp thu, sự chánh trực, tập tính cá nhân (thói quen cá nhân) v.v… của họ cũng không có ưu thế hơn anh. Cuối cùng Trafalgar nghĩ ra yếu tố khác dẫn đến thành công, đó là tính chủ động. Trafalgar không thể không thừa nhận, về mặt này các bạn anh hơn anh một bậc.
Khi ấy đã gần ba giờ đêm rồi nhưng Trafalgar vẫn rất tỉnh táo. Lần đầu tiên anh phát hiện ra nhược điểm của mình. Anh mổ xẻ bản thân, tự thấy anh thiếu tính chủ động là vì từ sâu thẳm nội tâm, anh không tôn trọng chính mình.
Trafalgar ngồi suốt cả đêm, nhớ lại quá khứ. Anh phát hiện bản thân trong quá khứ thường tự tìm lấy phiền não, luôn tự nói với mình là không được, không được,và không được! Anh luôn nhìn thấy điểm yếu của mình, hầu như tất cả những điều anh làm đều mang tính tự hạ thấp giá trị bản thân mình.
Cuối cùng Trafalgar hiểu ra rằng: nếu ngay chính mình cũng không tín nhiệm mình thì cũng chẳng có ai tín nhiệm mình được!
Thế là Trafalgar đi đến một quyết định: “Mình thường xuyên xem mình là một công dân thấp hèn, kể từ hôm nay mình sẽ không suy nghĩ như vậy nữa”.
Sáng ngày hôm sau, anh âm thầm làm cuộc thử nghiệm đầu tiên về lòng tự tin của chính mình trong cuộc phỏng vấn với công ty. Trước cuộc phỏng vấn này, Trafalgar hy vọng mình có dũng khí đề xuất yêu cầu mức lương cao hơn mức lương cũ từ 750 đến 1000 USD. Nhưng sau lần tự kiểm điểm bản thân này, Trafalgar nhận thức được giá trị của mình, vì vậy mà mục tiêu này được nâng lên 3500 USD.
Kết quả là Trafalgar đã đạt được mục đích. Anh đã gặt hái được thành công.
Tự ti là hòn đá cản đường trong hình trình tiến về phía trước của chúng ta. Chỉ có sự tự tin và kiên trì hành động, chúng ta mới có thể đạt được những gì chúng ta muốn.
Nguồn: Những câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn_ NXB Tổng hợp TP.HCM