Để có thể đứng trên bục vinh quang, những vận động viên của môn thể dục dụng cụ không chỉ trả giá bằng mồ hôi, nước mắt mà còn cả tuổi thơ của mình.
Mới 11 tuổi nhưng Trần Phong Vỹ đã có hơn sáu năm khổ luyện môn thể dục dụng cụ. Tuổi thơ của Vỹ gắn liền với sàn tập, xà đơn, xà kép và những người bạn cùng đội. “Em luyện tập thật tốt để một ngày nào đó có thể đứng trên bục vinh quang” – Vỹ bày tỏ. Còn Kiều Việt Cường (6 tuổi) – em út trong đội – có người thân trong nghề nên gửi em vào tập luyện gần hai năm nay.
Hà Nội cùng với Quân đội, Hải Phòng và TP.HCM là bốn cái nôi đào tạo VĐV thể dục dụng cụ cho cả nước. Câu chuyện hình ảnh mà chúng tôi giới thiệu ở đây là đội Hà Nội, đang tập luyện tại cung thể thao Quần Ngựa. Đội gồm năm VĐV nam chính thức có độ tuổi từ 5-9 và ba em “học việc” do bố mẹ gửi vào làm quen. Tất cả tập trung luyện tập, ăn nghỉ tại đây và cuối tuần được về với gia đình một ngày. Vì luyện tập tất cả các ngày trong tuần và chỉ nghỉ chủ nhật nên việc học văn hóa được sắp xếp ngay tại trung tâm.
HLV Kiều Xuân Đô cho biết các em phải tập sáu môn cơ bản là thể dục tự do, ngựa vòng, vòng treo, nhảy ngựa, xà đơn và xà kép. “Phải mất ít nhất bốn năm để một vận động viên nhí có thể hoàn thiện cơ bản những bài tập thể dục dụng cụ, còn thành tài để thi đấu thì phải mất thêm nhiều năm nữa. Độ tuổi thi đấu ổn định của VĐV thể dục dụng cụ là 16-25 tuổi” – anh cho biết.
Trên sàn tập đầy khổ luyện với mồ hôi nhễ nhại, có nước mắt và có cả những nụ cười hồn nhiên. Không có tuổi thơ trọn vẹn như bạn bè đồng trang lứa, các em tìm đến niềm vui của riêng mình sau giờ tập như đá bóng, đạp xe hay xem phim hoạt hình.
Theo: Phóng sự – Măng non trên sàn tập (PHI LONG/TTO)