“Khẩn cấp! Kẻ tội phạm trốn chạy, Owen đã lộ diện tại khách sạn Casablanca, trong công viên Rừng rậm. Lập tức chỉ huy hai cảnh sát đến bắt tên tội phạm này”.
Đội trưởng đội cảnh sát Michael nhận được điện báo, lập tức cùng hai cảnh sát lên đường. Năm ngày trước, trong một nhà thờ ở thành phố Quebec có một lễ cưới đã được tổ chức. Cô dâu tên là Emily, vóc người thon mảnh, mái tóc dài màu ánh kim trông rất xinh đẹp. Chú rể là Owen, vóc dáng thấp hơn cô dâu, diện mạo bình thường. Anh ta nguyên là kế tóan của Ủy ban nhân dân thành phố, vì tội tham ô mà bị kết án 3 năm tù, đang trong thời gian chịu phạt. Owen và Emily trước kia là đồng nghiệp tốt của nhau, dần chuyển mối quan hệ đồng nghiệp thành tình yêu. Hôm sinh nhật lần thứ 25 của Emily, Owen nhận được sự ưu ái đặc biệt, tạm tha 3 ngày choa anh ta kết hôn với Emily.
Đêm tân hôn, Owen rất phấn khởi tuyên bố, anh ta sẽ không phải quay lại nhà tù nữa. Emily lắc đầu nói: “Anh mà bỏ trốn, nhất định sẽ bị bắt lại, như thế tội càng thêm tội.” Nghe lời vợ, Owen cười trừ, sau đó anh ta lấy ra từ chiếc hòm da ba tập cổ phiếu lớn, đắc ý nói: “Ngày mai chúng ta sẽ đi, trước tiên hãy ở khách sạn Casablanca trong vùng Parkforest vài ngày. Nơi đó địa hình phức tạp, cảnh sát khó mà phát hiện ra được, đợi khi nào chuẩn bị xong hộ chiếu giả thì chúng ta có thể cao chạy xa bay. Có nhiều tiền thế này, đủ cho chúng ta sống vui vẻ cả đời. Và như thế, Owen biến thành tên tội phạm trốn chạy.
Vùng Parkforest rộng 30km vuông, địa hình quả nhiên rất phức tạp. Khi đội cảnh sát hình sự 3 người đến một ngã tư của công viên thì cũng đã đêm khuya. Khách sạn Csablanca ở đâu? Họ bật đèn pin tìm kiếm dấu hiệu liên lạc dọc đường. Thật tồi tệ! Các dấu hiệu liên lạc dọc đường đều bị đào đi mất. Chỉ còn lại ba cái biển gỗ, là do bọn trẻ chơi nghịch lập ra.
Họ bật đèn pin để xem trên biển gỗ viết những gì. Tấm biển gỗ bên lề đường viết: ” Đường này đi đến khách sạn Casablanca”. Tấm biển ở giữa con đường viết: ” Con đường này không đến được khách sạn Casablanca”. Tấm biển thứ ba viết: “Trong hai tấm biển kia, có một tấm biển là nói sự thật. Chúng tôi cam đoan, những điều tôi nói ở trên đây tuyệt đối không sai. Ai muốn đi đến khách sạn Casablanca nhất định phải chú ý, phải động não mới có thể tìm được con đường đi tới khách sạn Casablanca.” “Thật là một lũ quỷ! Bọn trẻ này lại làm chúng ta gặp thêm rắc rối rồi.” – một nhân viên cảnh sát hình sự tức giận nói.
Đội trưởng đội cảnh sát hình sự, Ricky thì lại cười. Theo ba câu mà bọn trẻ viết, có thể phán đóan được đường nào đi đến khách sạn Casablanca.
Hỏi: Muốn bắt tên tội phạm trốn chạy Owen, đội cảnh sát hình sự phải đi đường nào? Tại sao?